chéng
1、[
烟塍]yān chéng
亦作“烟塍”。烟雾蒙蒙的田塍。
2、[
锦塍]jǐn chéng
良田。
3、[
行塍]xíng chéng
可供行走的田埂。
4、[
堤塍]dī chéng
堤坝和田界。
5、[
鳞塍]lín chéng
密集的田垄。
6、[
土塍]tǔ chéng
方言。田间的土埂。
7、[
沟塍]gōu chéng
沟渠和田埂。
8、[
连塍]lián chéng
田埂相连。谓田地成片。
9、[
阡塍]qiān chéng
田埂。
10、[
疆塍]jiāng chéng
犹疆界。
11、[
村塍]cūn chéng
乡间的田埂。
12、[
山塍]shān chéng
指山上田地。
13、[
马塍]mǎ chéng
1.合欢的别名。《佩文韵府·平蒸》“马塍”引《本草》:“合欢花一名马塍花。”清 曹寅《入灵谷寺》诗:“马塍酹客穿陵隧,鸭脚干霄逼相轮。”
2.地名。在 浙江省 余杭县 西。宋 代以产花著名。宋 周密《齐东野语·马塍艺花》:“马塍 艺花如艺粟,槖駞 之技名天下。”明 田汝成《西湖游览志馀·熙朝乐事》:“其时,马塍 园丁竞以名花荷担叫鬻,音中律吕。”清 赵翼《管公祠香菊》诗:“吾乡近年菊事繁,园户俱工 马塍 艺。”参阅《嘉庆一统志·杭州府二·古迹》。
14、[
塍陇]chéng lǒng
田间隆起的小路。
15、[
塍畎]chéng quǎn
指田地。
16、[
塍埒]chéng liè
田埂。
17、[
田塍]tián chéng
田埂。
18、[
塍岸]chéng àn
小堤;田埂。
19、[
驿塍]yì chéng
谓田间驿道。
20、[
路塍]lù chéng
田埂。
21、[
塍陌]chéng mò
田间小路。
22、[
塍区]chéng qū
比喻界限;格式。